Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ngãi tuyên án tử hình đối với bị cáo Phan Thanh Việt – người tham gia giết 6 người vào năm 1981, rồi trốn lệnh truy nã 43 năm.
Bị cáo Phan Thanh Việt, hung thủ trong vụ án giết 6 người xảy ra 43 năm trước – Ảnh: TRẦN MAI
Ngày 12-11, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ngãi xét xử vụ án giết người, cướp tài sản xảy ra từ năm 1981. Phan Thanh Việt – hung thủ cuối cùng trong vụ án giết 6 người xảy ra ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi – bị tuyên tử hình.
Tội ác khó dung của Phan Thanh Việt khi giết 6 người
Tháng 3-1981, bị cáo Phan Thanh Việt (71 tuổi, thời điểm gây án trú ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) vào TP.HCM móc nối một số người muốn vượt biên đưa về xã Bình Châu.
Ngày 6-4-1981, bị cáo Việt dẫn 10 người đều ở TP.HCM muốn vượt biên gồm: Phạm Thị Phương Thảo (sinh năm 1954); Hoàng Vũ Anh (sinh năm 1942); Trần Thị Kim Phụng (sinh năm 1952) và con Nguyễn Tuấn Kiệt (sinh năm 1970); Trịnh Đức Bình (sinh năm 1955) và em trai Trịnh Đức Bắc (sinh năm 1960); Bùi Quang Ánh (sinh năm 1963); ba cha con ông Võ Bá Bửu (sinh năm 1941).
Về đến Quảng Ngãi, Việt nói Ánh dẫn ba cha con ông Bửu, Bình và Bắc về nhà ông Bùi Mạnh (chú của Ánh, trú xã Tịnh Hòa, TP Quảng Ngãi). Còn bị cáo Việt dẫn 4 người còn lại về nhà cha mình, nói dối là khách ghé chơi.
Cùng ngày, Việt gặp Nguyễn Minh Châu; Bùi Văn Lâm, Võ Văn Thọ; Bùi Thanh Sơn (các đồng phạm với Việt, cùng trú xã Bình Châu) nói về việc đã dẫn nhóm người muốn vượt biên từ TP.HCM ra Quảng Ngãi.
Nhóm hung thủ 5 người bàn bạc, Châu đưa ra hai phương án: Một là, đưa hết số người ra biển trói chặt, lấy hết tài sản rồi cột đá vào người thả xuống biển phi tang. Hai là, đưa ra bãi cát Phú Bình, xã Bình Châu bắn chết, cướp tài sản rồi đào hố chôn.
Thống nhất phương án một. Tối 8-4-1981, Việt và Thọ dẫn 6 bị hại Bình, Bắc, Thảo, Anh, Phụng, Kiệt ra bãi cát. Việt ngồi giữ, còn Thọ đi báo cho Châu, Lâm, Sơn (mỗi người mang một khẩu súng). Do biển động, cả nhóm chuyển sang phương án hai.
Đầu tiên, Châu bắn chết anh Hoàng Vũ Anh, rồi đè chị Thảo ra hiếp dâm, hiếp xong Châu bắn chết chị Thảo; Thọ và Sơn nổ súng giết Bình và Bắc.
Giết xong 4 người, cả nhóm lục lấy tài sản, rồi đào hai hố chôn xác.
Luật sư bào chữa cho bị cáo Việt cũng không biết nói gì trước tội ác quá khủng khiếp mà bị cáo và đồng phạm đã gây ra – Ảnh: TRẦN MAI
Tiếp đó, Châu và Thọ lên cồn cát, đào sẵn một hố. Lâm, Sơn, Việt dẫn chị Phụng và cháu Kiệt đến bên miệng hố. Bị cáo Việt bắn ba phát vào chị Phụng và cháu Kiệt ngã xuống hố nhưng chưa chết, lom khom bò dậy.
Thấy thế, Sơn dùng súng bắn bồi một phát nhưng hai mẹ con vẫn chưa chết thì cả nhóm lấp cát chôn sống. Chị Phụng, cháu Kiệt cố sức đội cát bò dậy. Lúc này Thọ và bị cáo Việt dùng cuốc đánh nhiều phát vào đầu, giết chết hai mẹ con, rồi chôn xác.
Cả nhóm rời khỏi hiện trường, về nhà Lâm phân chia tài sản cướp được (chia mỗi người 2 chỉ vàng, 50 đồng bạc). Sau đó Lâm viết thư, phân công Việt vào TP.HCM lừa dối gia đình có người vượt biên để nhận 5 lượng vàng.
Việc vào báo với cha của anh Hoàng Vũ Anh đã vượt biên thành công. Nhưng lúc này người thân bị hại đưa ra nửa tờ tiền 200 đồng, hỏi bị cáo Việt nửa còn lại đâu.
Biết bị lộ, Việt nhanh chóng rời khỏi nhà bị hại, bắt đầu trốn chạy pháp luật.
Phiên xử kéo dài, bị cáo Việt bị đau chân và được cho ngồi trả lời – Ảnh: TRẦN MAI
Tử hình hung thủ cuối cùng sau gần nửa thế kỷ trốn chạy
Chiều 10-4-1981, vụ việc được phát hiện khi chó moi xác chết ngoài bãi cát. Công an tỉnh Nghĩa Bình (nay tách ra tỉnh Quảng Ngãi, Bình Định) tiếp nhận điều tra và bắt giữ Châu, Lâm, Sơn, Thọ. Rạng sáng 21-7-1982, Châu trốn khỏi trại giam, bị truy bắt, Châu chống trả và bị bắn chết.
Ngày 27-8-1982, Tòa án nhân dân tối cao tại Đà Nẵng xét xử tuyên án tử hình đối với Võ Văn Thọ, Bùi Thanh Sơn; chung thân với Bùi Văn Lâm (cùng tội giết người và cướp tài sản).
Riêng bị cáo Việt trốn truy nã. Mãi đến ngày 5-1-2024, Việt bị Công an tỉnh Quảng Ngãi bắt giữ tại ấp Phong Lưu, xã Đông Hưng, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.
Khai với tòa, Việt thừa nhận đã tham gia vụ giết người, cướp tài sản năm xưa. Nhưng bị cáo không thừa nhận đã bắn mẹ con chị Phụng, chỉ dùng cuốc đập chết cả hai. Việt cũng không thừa nhận được chia 2 chỉ vàng.
Tuy vậy, với lời khai của Việt tại Công an tỉnh Quảng Ngãi, cùng lời khai của Châu, Thọ, Sơn, Lâm từ năm 1981 khẳng định Việt cùng bàn bạc “giết, cướp” và chính Việt đã bắn mẹ con chị Phụng.
Bị cáo Việt nói ray rứt, nhưng 43 năm trốn chạy chưa khi nào nghĩ sẽ ra đầu thú – Ảnh: TRẦN MAI
Việt cũng khai khi lẩn trốn ở Cà Mau đã giấu kín thân phận, năm 1982 cưới vợ, sinh con.
“Suốt năm tháng ấy, tôi luôn ray rứt với vụ việc năm đó”, bị cáo Việt nói.
Chủ tọa phiên tòa gằn giọng hỏi: “Tại sao chị Phụng, cháu Kiệt đã đội cát bò dậy bị cáo vẫn dùng cuốc đập đến chết. Bị cáo nghĩ gì về hành động của mình?”.
Việt ấp úng: “Bị cáo không biết nói gì nữa, chuyện cũng xảy ra rồi”. Việt nói suốt 43 năm trốn chạy, chưa lúc nào nghĩ sẽ đầu thú.
Đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ngãi lập luận và cho rằng cần loại bỏ vĩnh viễn bị cáo Phan Thanh Việt khỏi xã hội và đề nghị mức án tử hình.
Luật sư bào chữa cũng không thể bảo vệ cho tội ác của Việt, chỉ mong tòa xem xét tình tiết giảm nhẹ khi Việt có công trong kháng chiến.
Nói lời sau cùng, bị cáo Việt bảo rất hối hận việc mình đã làm. Mong được hiến xác cho y khoa để bù đắp phần nào tội lỗi.
Sau khi nghị án, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ngãi tuyên phạt tử hình bị cáo Phan Thanh Việt về tội giết người, cướp tài sản.