Quốc khánh ngoài pháo đài canh biển

Quốc khánh ngoài pháo đài canh biển

Biên phòng – 15 Nhà giàn DK1 đóng quân trên thềm lục địa phía Nam Tổ quốc được ví như những pháo đài canh biển giữa đại dương. Dẫu cách trở về địa lý, xa đất liền, song ở nơi “chân trời” Tổ quốc ấy, những người lính “áo vằn cánh sóng” luôn hòa nhịp cuộc sống với đất liền, với yêu cầu cao nhất là canh biển trời yên bình cho đất nước trọn niềm vui ngày lễ Quốc khánh 2/9.


Huấn luyện chiến đấu ở Nhà giàn DK1 Phúc Nguyên. Ảnh: Mai Thắng

Gác lại tình riêng ra nơi đầu sóng

Để đất nước trọn niềm vui ngày lễ Quốc khánh, nhiều cán bộ, chiến sĩ (CBCS) Nhà giàn DK1 đã gác lại chuyện riêng tư, gia đình để chuyên tâm canh biển. Một trong những hoàn cảnh khó khăn ấy là gia đình Thiếu tá Đinh Văn Đồng (ở huyện Nhơn Trạch, tỉnh Đồng Nai), có con trai bị bệnh viêm da cơ – một trong những bệnh hiểm nghèo không có khả năng cứu chữa. Thiếu tá Đồng quê ở Yên Thành, Nghệ An. Hôm trước, anh lên tàu đi Nhà giàn DK1 thì hôm sau, con trai anh là Đinh Hùng Quân vào viện cấp cứu vì suy hô hấp do biến chứng viêm da. Do điều kiện khó khăn chưa có nhà ở, Thiếu tá Đồng cùng vợ dọn về ở tạm nhà cha mẹ vợ. Sau những ngày tháng bám biển, niềm hạnh phúc của họ gói gọn trong căn phòng nhỏ. Vậy mà người lính ấy vẫn lạc quan yêu đời, hoàn thành tốt nhiệm vụ của đơn vị giao phó. “Đã là người lính thì chấp nhận hy sinh. Biết ở hậu phương vợ khó nhọc, con bệnh, nhưng nhiệm vụ đơn vị giao phải hoàn thành tốt. Đây là thời gian vượt khó và tỏ rõ bản lĩnh của mình” – Thiếu tá Đồng chia sẻ.

Còn với Thiếu tá Phạm Thành An, nhân viên báo vụ ở Nhà giàn DK1/2, 12 năm qua, mẹ anh (bà Lê Thị Tâm) nằm trên giường bệnh vì căn bệnh bại liệt biến chứng. Trong khi đó, đứa con gái đầu lòng của anh mang trong người căn bệnh rò tủy bẩm sinh. Hơn 20 năm đi nhà giàn, gom góp mãi, Thiếu tá An vẫn chưa mua được cho riêng mình căn nhà nhỏ. Vợ anh, chị Phan Thị Tâm không có việc làm ổn định, tiền ăn uống, đóng học cho con cứ thiếu trước, hụt sau. Ở ngoài Nhà giàn DK1, Thiếu tá An thường xuyên gọi điện về động viên vợ vượt khó nuôi con và không ít lần nghe tiếng vợ nghẹn ngào trong điện thoại. Con gái Huyền My của anh cứ hỏi mẹ sao cha đi lâu thế. Lúc đó, anh nén lòng nói với con hoàn thành nhiệm vụ sẽ về.

Gọi điện về từ nhà giàn, nghe rõ tiếng anh lẫn tiếng sóng biển ầm ào: “Mặc dù gia đình còn khó khăn, nhưng tôi luôn xác định tốt nhiệm vụ. Nhiệm vụ của đơn vị giao phải hoàn thành trước, sau đó mới đến hậu phương. Chỉ có những người ở biển mới biết tình yêu mình dành cho biển sâu đậm thế nào. Tất nhiên, ở nhà giàn thiệt thòi, gian khổ, nhưng đó là nghĩa vụ thiêng liêng. Nếu ai cũng chọn cuộc sống thanh bình bên vợ con thì lấy ai bảo vệ chủ quyền Tổ quốc”.

Không thể không kể ra đây tinh thần vượt khó của Trung tá Bùi Đình Dong. Vợ chồng lấy nhau hơn 20 năm, nhưng tính thời gian anh gần vợ gói gọn chưa đầy 2 năm. Niềm mong mỏi có một đứa con luôn cháy bỏng trong tim người vợ trẻ, vượt gần 2 ngàn cây số vào thăm chồng để kiếm đứa con. Nỗi niềm của người vợ cứ thấp thỏm âu lo đợi chờ kết quả sau những đêm tình yêu ngắn ngủi. Ngày anh Dong lên tàu đi biển cũng là ngày chị bắt xe khách ra Bắc, đem theo nỗi niềm cô quạnh khi những ngày gần chồng chẳng đem lại kết quả. Nỗi chờ mong đứa con lớn dần theo ngày tháng. Dẫu gặp nhiều khó khăn trong việc sinh con, nhưng nhiều năm qua, Trung tá Dong luôn là cán bộ gương mẫu, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao và nhiều năm liền là Chiến sĩ thi đua của Tiểu đoàn DK1.

Vững chắc tay súng, canh giữ chủ quyền

Để đất liền có những giờ phút vui ngày Quốc khánh 2/9 trọn vẹn, 15 “pháo đài thép” giữa ngàn khơi đang ngày đêm căng mình với nắng gió và thời tiết khắc nghiệt, luyện tập các phương án chiến đấu, quan sát mặt biển, phát hiện mục tiêu và mời những con tàu “không mời mà đến” ra khỏi vùng biển Việt Nam.


Niềm vui ngày lễ Quốc khánh ở Nhà giàn DK1. Ảnh: Mai Thắng

Tại Nhà giàn DK1/9, Đại úy Trần Huy Thân, Chính trị viên nhà giàn cho hay, những ngày này, việc tăng cường huấn luyện, nêu cao tinh thần cảnh giác phát hiện mục tiêu từ xa được thực hiện tăng cường. Tổ chức trực canh 24/24 giờ, trong bất kỳ điều kiện hoàn cảnh nào cũng hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Trong khi ở đất liền, số CBCS khung dự trữ miệt mài huấn luyện để chờ tàu đi biển, thì ở ngoài biển, các Nhà giàn DK1 đẩy mạnh hoạt động phong trào thi đua sôi nổi chào mừng ngày Quốc khánh. Nếu ở Nhà giàn DK1/2 có phong trào “Phát hiện mục tiêu nhanh, xử lý tình huống tốt” thì ở Nhà giàn DK1/19 có phong trào thi đua “Vượt nắng gió, khó không sờn, vững tay súng, kiên cường bám đảo”; Nhà giàn DK1/10 có phong trào “Rèn cán, luyện binh, quên mình vì Tổ quốc”; Nhà giàn DK1/21 có phong trào “Giúp ngư dân bám biển vươn khơi”; Nhà giàn DK1/15 có phong trào “Noi gương anh bám biển giữ nhà giàn”… Tất cả CBCS Tiểu đoàn DK1 thấm nhuần tư tưởng “Vui Quốc khánh vững tay súng, bảm đảm an toàn, nêu cao cảnh giác”.

Hơn 1 năm tuổi quân, cũng ngần ấy thời gian làm nhiệm vụ ở Nhà giàn DK1/10, Hạ sĩ Nguyễn Tấn Giàu là chiến sĩ trẻ nhất trong nhiều chiến sĩ ở nhà giàn. Niềm tự hào của người lính trẻ được nhân lên khi trái tim anh cảm nhận được nghĩa vụ thiêng liêng của người lính biển thời bình. Chia sẻ với chúng tôi qua điện thoại từ “chân trời Tổ quốc”, Hạ sĩ Giàu xúc động nói về cảm nghĩ của mình: “Lần đầu được sống trong không khí ngày Quốc khánh giữa biển khơi, tôi cảm thấy trách nhiệm lớn lao, tự hào, vinh dự. Tôi luôn cảm thấy mình vinh dự vì được cống hiến sức trẻ cho Tổ quốc. Thời gian công tác ở nhà giàn không còn bao lâu nữa, nhưng đó là những ngày đẹp đẽ và ý nghĩa nhất đối với tôi. Tôi thấy mình kiên cường, trưởng thành rất nhiều khi góp một phần nhỏ bé công sức cho đơn vị”.

Cũng tinh thần được cống hiến như Hạ sĩ Giàu, sĩ quan trẻ, Thiếu tá Phạm Văn Sinh ở Nhà giàn DK1/10 chia sẻ: “Sống ở nhà giàn rất gian khổ, nhưng chính điều đó đã giúp tôi trưởng thành và có bản lĩnh. Những năm tháng ở nhà giàn đã ngấm vào máu thịt. Nhưng điều thiêng liêng hơn là tôi cảm nhận được tình yêu của mình dành cho biển, cho Nhà giàn DK1. Hơn 10 năm ở nhà giàn, bao lần mất ngủ vì nhớ đất liền, vì căng mắt theo dõi mục tiêu lạ trên biển, song nó đã trở thành bình thường. Điều quan trọng là mình được cống hiến, mình sống có lý tưởng, điều đó đẹp đẽ và thiêng liêng”.

“Được canh trời giữ biển để nhân dân cả nước trọn niềm vui trong ngày Tết độc lập 2/9 không chỉ là sứ mệnh của người lính, mà còn thể hiện trách nhiệm với Tổ quốc và nhân dân. Càng ở nơi khó khăn gian khổ, càng giữ vững niềm tin và chí khí chiến đấu, quyết không để bất ngờ trong mọi tình huống” – Trung tá Nguyễn Trung Đức, Chính trị viên Tiểu đoàn DK1 nói.

Mai Thắng